9. Đừng bao giờ giao bí mật của bạn cho một ai, bởi vì, tự bạn còn không giữ được thì còn trông mong vào ai kia chứ?
10. Giống như hoa dại, hãy học cách sinh tồn trong mọi hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, ngay cả khi người đời cho rằng bạn không thể.
11. Khi bạn muốn tìm một người thay đổi được cuộc đời bạn, hãy nhìn vào gương.
12. Hãy mạnh mẽ lên đi, mọi thứ rồi sẽ ổn thôi. Bầu trời có thể bão bùng, nhưng mưa không thể rơi mãi được đâu.
13. Nếu người khác tôn trọng bạn, hãy tôn trọng họ. Nếu họ không tôn trọng bạn, vẫn cứ tôn trọng họ, đừng để hành động của người khác ảnh hưởng đến nhân cách tốt đẹp của bạn. Bởi lẽ, bạn chính là bạn chứ không phải là một ai khác.
14. Đại dương mênh mông sẽ không thể đánh chìm một con tàu nếu nước không tràn vào bên trong nó. Cũng tương tự như thế, những khó khăn sẽ không thể quật ngã bạn nếu bạn không cho phép chúng làm thế.
15. Cuộc đời chỉ có một, vì thế hãy làm những gì khiến bạn hạnh phúc và ở bên người khiến bạn luôn mỉm cười.
16. Nếu như bạn mong đợi người đời sẽ tử tế với bạn chỉ vì bạn tử tế với họ, thì cũng giống như việc bạn trông chờ một con sư tử không ăn thịt mình chỉ vì mình không ăn thịt nó. Cuộc sống vốn dĩ không công bằng, hãy học cách thích ứng đi.
17. Nếu kẻ khác nói xấu bạn, phán xét bạn mặc dù không biết gì về bạn. Đừng buồn, hãy nhớ kĩ một điều: “chó sủa khi gặp người lạ”
18. Đôi khi, không phải là một người đã thay đổi, chỉ là mặt nạ của họ đã rơi xuống mà thôi.
Read More ->>
Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015
18 câu nói triết lý sẽ khiến bạn thay đổi cách nhìn về cuộc sống
Ai đó đã từng nói rằng: cuộc đời là những chuyến đi. Và trên nẻo đường vạn dặm ấy, bạn gặp đủ ngọt bùi, cay đắng của đời người. Có hay không những câu nói khiến bạn dằn lòng và ngẫm nghĩ, có hay không những triết lý khiến bạn thay đổi cách nhìn cuộc sống? Cùng xem nhé!
1. Không quan trọng bạn phạm bao nhiêu sai lầm, không quan trọng bạn bước đi chậm chạp đến đâu, bạn vẫn chiến thắng những kẻ không bao giờ biết đến 2 từ “cố gắng”.
2. Nếu bạn muốn có được những điều chưa bao giờ có, thì hãy làm những điều bạn chưa bao giờ làm.
3. Đừng bao giờ hối tiếc những gì đã xảy ra trong quá khứ, vì thời điểm ấy, đó chính xác là những gì bạn muốn.
4. Lo lắng chính là điều vô bổ nhất trên đời. Nó giống như việc bạn cầm một chiếc ô và chạy vòng vòng đợi trời mưa xuống.
5. “Đừng nhầm lẫn tính cách tôi và thái độ tôi. Tính cách của tôi nói lên con người tôi, còn thái độ của tôi tuỳ thuộc vào con người bạn”.
6. Thành công không phải là đích đến cuối cùng, thất bại cũng chẳng phải vực sâu thăm thẳm, đó chỉ là động lực để bạn vững vàng hơn trên con đường sắp bước.
7. Sự khác biệt duy nhất giữa một ngày tốt đẹp và một ngày tồi tệ nằm ở chính thái độ của bạn.
8. Khi cuộc sống dồn bạn vào bước đường cùng, đừng hỏi: tại sao là tôi? Mà hãy nói rằng: cứ thử tôi đi!
Read More ->>
Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015
Người thông minh nhất trên đời là người thành thật nhất
Published :
09:15
Author :
Bùi Quang Hiếu
Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, nhiều người quan niệm “thẳng thắn thật thà thường thua thiệt”, họ thường chấp vào được mất ở trước mắt mà quên rằng, chỉ có dám sống thật với chính mình, chúng ta mới đủ sức vượt qua những khó khăn của cuộc sống và đạt được thành công xuất sắc trong sự nghiệp.
Năm mười ba, mười bốn tuổi, Án Thù đã nổi tiếng khắp nơi về sự học rộng, đa tài của mình. Án Thù là một nhà văn, nhà chính trị nổi tiếng thời Bắc Tống. Những nhà thơ lớn thời đó như Âu Dương Tu, Phạm Trọng Yêm, v.v… đều là học trò của ông.
Năm mười ba, mười bốn tuổi, Án Thù đã nổi tiếng khắp nơi về sự học rộng, đa tài của mình. Các quan lại địa phương rất mến mộ tài năng của ông và đã quyết định tiến cử với triều đình, cho ông đi gặp hoàng thượng.
Thật trùng hợp! Khi Án Thù đến kinh thành thì cũng đúng là lúc đang diễn ra kỳ thi đình. Người tham gia cuộc thì này là đều là những ông cống, ông nghè được các địa phương lựa chọn, cử đi thi. Án Thù không phải tham gia thi tuyển, mà được tiến cử đến gặp nhà vua. Nhưng Án Thù cho rằng, chỉ có thông qua thi cử mới có thể đánh giá mình có tài học thực sự hay không. Vì thế ông chủ động xin được tham dự kỳ thi và đã được nhà vua ân chuẩn.
Tham gia kỳ thi này có hơn 1.000 người. Có nhiều người là học giả cao tuổi đã liên tục ứng thí trong nhiều năm, mái đầu đã điểm bạc. Có nhiều người là thí sinh trẻ tuổi đang tràn đầy sức xuân và người ít tuổi nhất trong kỳ thi này chính là Án Thù.
Sau vài ngày chấm thi vất vả, các quan chủ khảo công bố, Án Thù là một trong những thí sinh có điểm cao nhất và được vào cung điện diện kiến nhà vua để tiến hành thi thêm lần nữa. Lúc đầu, ông cũng hơi lo lắng, nhưng ngay sau đó ông tự trấn an rằng tuổi của mình còn nhỏ, nếu kết quả thi không cao thì điều này chứng tỏ học vấn của mình vẫn còn nông cạn, vốn kiến thức của mình vẫn chưa đủ, cần phải tiếp tục khắc khổ học tập, có gì phải lo lắng, sợ hãi chứ? Sau khi nhận đề thi, Án Thù xem cẩn thận, và cảm thấy ngạc nhiên khi phát hiện đề thi này ông đã từng làm trước đây và được rất nhiều người thầy danh tiếng khen ngợi.
Lúc bấy giờ tâm trạng án Thù rất mâu thuẫn. Quả thực bài văn đó do ông tự viết, bây giờ chỉ cần chép lại, đương nhiên nó cũng phản ánh được trình độ học vấn của bản thân, không thể nói là sao chép được, hơn nữa quan chủ khảo và các thí sinh khác đều không biết. Thế nhưng, ông lại nghĩ bài văn đó do mình ngồi ở nhà viết đương nhiên sẽ thuận lợi hơn ngồi viết ở trong phòng thi. Nếu ở phòng thi thì chưa chắc đã viết tốt được như thế. Án Thù nhớ đến lời dạy của thầy: “Nghiên cứu học vấn cần phải trung thực, nếu như buông lỏng thì chỉ làm hại bản thân mà thôi”. Nghĩ vậy, nên ông quyết định nói ra sự thật, yêu cầu quan chủ khảo đổi cho ông đề thi khác. Thế nhưng luật lệ trường thi rất nghiêm khắc. Mấy lần Án Thù định lên tiếng đều bị quan giám thị ngăn lại. Bất đắc dĩ Án Thù phải lấy bài văn đã viết làm cơ sở sau đó tiến hành sửa chữa, thêm thắt. Án Thù đã hoàn thành bài thi một cách nhanh chóng.
Sau vài ngày chấm thi vất vả, các quan chủ khảo công bố, Án Thù là một trong những thí sinh có điểm cao nhất và được vào cung điện diện kiến nhà vua để tiến hành thi thêm lần nữa.
Khi gặp Án Thù, nhà vua vui mừng nói: ”Bài thí của nhà ngươi trẫm đã đích thân xem rồi, không ngờ nhà ngươi nhỏ tuổi mà có tài học vấn sâu rộng như thế?”. Nghe nhà vua nói thế, Án Thù vội vàng quỳ xuống tâu rằng mình có tội. Rồi ông kể lại cho nhà vua nghe về sự may mắn trong kỳ thi vừa rồi, đồng thời xin nhà vua ra cho mình một đề thi khác để làm ngay trong cung điện.
Sau khi nghe Án Thù nói xong, cung điện bỗng im phăng phắc. Ai cũng ngạc nhiên, nghĩ thầm: “Cậu bé này quả là ngốc, người khác mong được may mắn như vậy mà không được, thế mà cậu ấy còn muốn đổi đề khác để thi lại”. Một lát sau, nhà vua cười lên thật to và nói: ”Quả thật trẫm không nhìn nhận ra. Nhà ngươi không những có tài học vấn uyên bác, mà còn rất thành thật. Được rồi trẫm sẽ cho ngươi được toại nguyện”. Ngay lập tức, nhà vua cùng các đại thần bàn bạc với nhau, rồi đưa ra một đề bài có mức độ khó hơn để Án Thù làm ngay trước mặt mọi người. Án Thù cố gắng kiềm chế sự căng thẳng, hồi hộp, tập trung tâm trí nhanh chóng hoàn thành bài thi và nộp cho nhà vua. Mọi người xem xong đều trầm trồ khâm phục. Nhà vua cũng rất vui mừng, khen ngợi Án Thù không ngớt lời và phong ngay cho ông học vị tương đương với tiến sĩ. Đồng thời nhà vua còn dặn dò các đại thần phong cho Án Thù một chức quan, để ông có điều kiện rèn luyện, hy vọng sau này ông sẽ trở thành rường cột của đất nước. Ngay sau đó, Án Thù được bổ nhiệm một chức quan nhỏ ở viện hàn lâm, nhưng vì bổng lộc ít nên cuộc sống của ông hết sức chật vật.
Án Thù suốt ngày đóng cửa đọc sách, không bao giờ tiệc tùng chơi bời. Thời bấy giờ thiên hạ thái bình, trong kinh thành đâu đâu cũng thấy cảnh vui chơi, đàn hát. Các quan trong triều ai cũng ba ngày một tiệc lớn, năm ngày một lần đi du ngoạn. Cuộc sống thật nhàn hạ, thoải mái. Án Thù cũng rất thích uống rượu, làm thơ và mong muốn được giao lưu với các văn nhân khắp thiên hạ nhưng hiềm một nỗi không có tiền nên ông không thể thực hiện được ý muốn của mình. Ngày nào cũng vậy, sau khi làm xong công việc, ông lại trở về thư phòng đọc sách, hoặc cùng bạn bè bàn luận về văn chương.
Một thời gian sau, triều đình muốn tuyển chọn một viên quan phò giúp Thái tử, với điều kiện học vấn cao và phẩm hạnh phải tốt. Các đại thần phụ trách việc tuyển chọn rất thận trọng trong lần tuyển người này. Họ tiến hành xem xét, sàng lọc nhiều lần, nhưng vẫn chưa lựa chọn được ai. Nếu chọn lựa người không đảm đương được nhiệm vụ họ sẽ bị nhà vua quở trách.
Một hôm, nhà vua ra chiếu chỉ, yêu cầu các quan phụ trách việc tuyển lựa phải đưa Án Thù vào danh sách các ứng viên. Vì thời gian trôi qua đã lâu nên rất nhiều đại thần không biết Án Thù là ai. Sau khi dò hỏi, họ mới biết đó là một viên quan nhỏ trong viện hàn lâm. Mọi người đều cảm thấy kì lạ bởi không hiểu tại sao nhà vua lại đánh giá Án Thù cao như vậy.
Thì ra, nhà vua nghe nói Án Thù suốt ngày đóng cửa đọc sách, không bao giờ tiệc tùng chơi bời, lại nghĩ đến sự thể hiện của Án Thù trong cung điện, nên ông cho rằng Án Thù không chỉ là người có tài năng mà còn là người chăm chỉ, thật thà. Lựa chọn một người như thế phò tá cho Thái tử quả là rất thích hợp. Chính vì thế, nhà vua đích thân đề cử Án Thù.
Các đại thần phụ trách việc tuyển chọn người dạy dỗ cho Thái tử đã sàng lọc rất nhiều người nhưng không tìm được ai. Nhà vua chợt nhớ đến Án Thù và đã quyết định chọn ông. Trước khi nhận chức vụ mới, theo thông lệ Án Thù phải đến cảm tạ nhà vua. Sau khi căn dặn Án Thù, nhà vua khen ngợi ông: ‘‘Ngày ngày đóng cửa đọc sách, không tiệc tùng rượu chè, quả là một tấm gương sáng cho mọi người học tập”.
Án Thù nghe xong, bèn cúi đầu nói: ”Thần không phải là không muốn rượu chè, vui chơi cùng với văn nhân trong thiên hạ. Nhưng chỉ vì thần nghèo túng, không có tiền nên không thể giao du cùng với họ. Nếu thần có tiền, chắc chắn thần cũng sẽ làm như người khác. Thần cảm thấy hổ thẹn trước lời khen của bệ hạ!”.
Nhà vua nghe xong rất cảm động và nghĩ bụng: Nhất định mình phải trọng dụng những người thành thật như thế này.
Từ đó trở đi, chức quan của Án Thù ngày càng cao, danh tiếng cũng càng ngày bay xa. Nhưng ông luôn giữ được đức tính thành thật và tinh thần cần cù chịu khó cho đến tận những ngày cuối cùng của cuộc đời.
Một nhà văn nổi tiếng đã từng nói: ”Có sự thành thật, cuộc sống con người sẽ tràn ngập ánh nắng”. Biểu hiện cụ thể của đức tính thành thật là dám nói lên sự thật, không nói những điều dối trá. Làm việc nghiêm túc, nói năng thật thà, đó là phẩm chất đạo đức mà một người muốn đạt được thành công xuất sắc trong sự nghiệp cần phải có.
Người dân cho xây tượng để tưởng nhớ tài đức vẹn toàn của Án Thù. Một vị chính trị gia lớn đã từng nói:”Những người tự cho mình là thông minh thường không có được những kết cục tốt đẹp. Người thông minh nhất trên thế giới là người thật thà nhất. Bởi vì chỉ có những người thành thật mới vượt qua được sự thử thách của lịch sử và thực tiễn”.
Read More ->>
Năm mười ba, mười bốn tuổi, Án Thù đã nổi tiếng khắp nơi về sự học rộng, đa tài của mình. Các quan lại địa phương rất mến mộ tài năng của ông và đã quyết định tiến cử với triều đình, cho ông đi gặp hoàng thượng.
Thật trùng hợp! Khi Án Thù đến kinh thành thì cũng đúng là lúc đang diễn ra kỳ thi đình. Người tham gia cuộc thì này là đều là những ông cống, ông nghè được các địa phương lựa chọn, cử đi thi. Án Thù không phải tham gia thi tuyển, mà được tiến cử đến gặp nhà vua. Nhưng Án Thù cho rằng, chỉ có thông qua thi cử mới có thể đánh giá mình có tài học thực sự hay không. Vì thế ông chủ động xin được tham dự kỳ thi và đã được nhà vua ân chuẩn.
Tham gia kỳ thi này có hơn 1.000 người. Có nhiều người là học giả cao tuổi đã liên tục ứng thí trong nhiều năm, mái đầu đã điểm bạc. Có nhiều người là thí sinh trẻ tuổi đang tràn đầy sức xuân và người ít tuổi nhất trong kỳ thi này chính là Án Thù.
Sau vài ngày chấm thi vất vả, các quan chủ khảo công bố, Án Thù là một trong những thí sinh có điểm cao nhất và được vào cung điện diện kiến nhà vua để tiến hành thi thêm lần nữa. Lúc đầu, ông cũng hơi lo lắng, nhưng ngay sau đó ông tự trấn an rằng tuổi của mình còn nhỏ, nếu kết quả thi không cao thì điều này chứng tỏ học vấn của mình vẫn còn nông cạn, vốn kiến thức của mình vẫn chưa đủ, cần phải tiếp tục khắc khổ học tập, có gì phải lo lắng, sợ hãi chứ? Sau khi nhận đề thi, Án Thù xem cẩn thận, và cảm thấy ngạc nhiên khi phát hiện đề thi này ông đã từng làm trước đây và được rất nhiều người thầy danh tiếng khen ngợi.
Lúc bấy giờ tâm trạng án Thù rất mâu thuẫn. Quả thực bài văn đó do ông tự viết, bây giờ chỉ cần chép lại, đương nhiên nó cũng phản ánh được trình độ học vấn của bản thân, không thể nói là sao chép được, hơn nữa quan chủ khảo và các thí sinh khác đều không biết. Thế nhưng, ông lại nghĩ bài văn đó do mình ngồi ở nhà viết đương nhiên sẽ thuận lợi hơn ngồi viết ở trong phòng thi. Nếu ở phòng thi thì chưa chắc đã viết tốt được như thế. Án Thù nhớ đến lời dạy của thầy: “Nghiên cứu học vấn cần phải trung thực, nếu như buông lỏng thì chỉ làm hại bản thân mà thôi”. Nghĩ vậy, nên ông quyết định nói ra sự thật, yêu cầu quan chủ khảo đổi cho ông đề thi khác. Thế nhưng luật lệ trường thi rất nghiêm khắc. Mấy lần Án Thù định lên tiếng đều bị quan giám thị ngăn lại. Bất đắc dĩ Án Thù phải lấy bài văn đã viết làm cơ sở sau đó tiến hành sửa chữa, thêm thắt. Án Thù đã hoàn thành bài thi một cách nhanh chóng.
Sau vài ngày chấm thi vất vả, các quan chủ khảo công bố, Án Thù là một trong những thí sinh có điểm cao nhất và được vào cung điện diện kiến nhà vua để tiến hành thi thêm lần nữa.
Khi gặp Án Thù, nhà vua vui mừng nói: ”Bài thí của nhà ngươi trẫm đã đích thân xem rồi, không ngờ nhà ngươi nhỏ tuổi mà có tài học vấn sâu rộng như thế?”. Nghe nhà vua nói thế, Án Thù vội vàng quỳ xuống tâu rằng mình có tội. Rồi ông kể lại cho nhà vua nghe về sự may mắn trong kỳ thi vừa rồi, đồng thời xin nhà vua ra cho mình một đề thi khác để làm ngay trong cung điện.
Sau khi nghe Án Thù nói xong, cung điện bỗng im phăng phắc. Ai cũng ngạc nhiên, nghĩ thầm: “Cậu bé này quả là ngốc, người khác mong được may mắn như vậy mà không được, thế mà cậu ấy còn muốn đổi đề khác để thi lại”. Một lát sau, nhà vua cười lên thật to và nói: ”Quả thật trẫm không nhìn nhận ra. Nhà ngươi không những có tài học vấn uyên bác, mà còn rất thành thật. Được rồi trẫm sẽ cho ngươi được toại nguyện”. Ngay lập tức, nhà vua cùng các đại thần bàn bạc với nhau, rồi đưa ra một đề bài có mức độ khó hơn để Án Thù làm ngay trước mặt mọi người. Án Thù cố gắng kiềm chế sự căng thẳng, hồi hộp, tập trung tâm trí nhanh chóng hoàn thành bài thi và nộp cho nhà vua. Mọi người xem xong đều trầm trồ khâm phục. Nhà vua cũng rất vui mừng, khen ngợi Án Thù không ngớt lời và phong ngay cho ông học vị tương đương với tiến sĩ. Đồng thời nhà vua còn dặn dò các đại thần phong cho Án Thù một chức quan, để ông có điều kiện rèn luyện, hy vọng sau này ông sẽ trở thành rường cột của đất nước. Ngay sau đó, Án Thù được bổ nhiệm một chức quan nhỏ ở viện hàn lâm, nhưng vì bổng lộc ít nên cuộc sống của ông hết sức chật vật.
Án Thù suốt ngày đóng cửa đọc sách, không bao giờ tiệc tùng chơi bời. Thời bấy giờ thiên hạ thái bình, trong kinh thành đâu đâu cũng thấy cảnh vui chơi, đàn hát. Các quan trong triều ai cũng ba ngày một tiệc lớn, năm ngày một lần đi du ngoạn. Cuộc sống thật nhàn hạ, thoải mái. Án Thù cũng rất thích uống rượu, làm thơ và mong muốn được giao lưu với các văn nhân khắp thiên hạ nhưng hiềm một nỗi không có tiền nên ông không thể thực hiện được ý muốn của mình. Ngày nào cũng vậy, sau khi làm xong công việc, ông lại trở về thư phòng đọc sách, hoặc cùng bạn bè bàn luận về văn chương.
Một thời gian sau, triều đình muốn tuyển chọn một viên quan phò giúp Thái tử, với điều kiện học vấn cao và phẩm hạnh phải tốt. Các đại thần phụ trách việc tuyển chọn rất thận trọng trong lần tuyển người này. Họ tiến hành xem xét, sàng lọc nhiều lần, nhưng vẫn chưa lựa chọn được ai. Nếu chọn lựa người không đảm đương được nhiệm vụ họ sẽ bị nhà vua quở trách.
Một hôm, nhà vua ra chiếu chỉ, yêu cầu các quan phụ trách việc tuyển lựa phải đưa Án Thù vào danh sách các ứng viên. Vì thời gian trôi qua đã lâu nên rất nhiều đại thần không biết Án Thù là ai. Sau khi dò hỏi, họ mới biết đó là một viên quan nhỏ trong viện hàn lâm. Mọi người đều cảm thấy kì lạ bởi không hiểu tại sao nhà vua lại đánh giá Án Thù cao như vậy.
Thì ra, nhà vua nghe nói Án Thù suốt ngày đóng cửa đọc sách, không bao giờ tiệc tùng chơi bời, lại nghĩ đến sự thể hiện của Án Thù trong cung điện, nên ông cho rằng Án Thù không chỉ là người có tài năng mà còn là người chăm chỉ, thật thà. Lựa chọn một người như thế phò tá cho Thái tử quả là rất thích hợp. Chính vì thế, nhà vua đích thân đề cử Án Thù.
Các đại thần phụ trách việc tuyển chọn người dạy dỗ cho Thái tử đã sàng lọc rất nhiều người nhưng không tìm được ai. Nhà vua chợt nhớ đến Án Thù và đã quyết định chọn ông. Trước khi nhận chức vụ mới, theo thông lệ Án Thù phải đến cảm tạ nhà vua. Sau khi căn dặn Án Thù, nhà vua khen ngợi ông: ‘‘Ngày ngày đóng cửa đọc sách, không tiệc tùng rượu chè, quả là một tấm gương sáng cho mọi người học tập”.
Án Thù nghe xong, bèn cúi đầu nói: ”Thần không phải là không muốn rượu chè, vui chơi cùng với văn nhân trong thiên hạ. Nhưng chỉ vì thần nghèo túng, không có tiền nên không thể giao du cùng với họ. Nếu thần có tiền, chắc chắn thần cũng sẽ làm như người khác. Thần cảm thấy hổ thẹn trước lời khen của bệ hạ!”.
Nhà vua nghe xong rất cảm động và nghĩ bụng: Nhất định mình phải trọng dụng những người thành thật như thế này.
Từ đó trở đi, chức quan của Án Thù ngày càng cao, danh tiếng cũng càng ngày bay xa. Nhưng ông luôn giữ được đức tính thành thật và tinh thần cần cù chịu khó cho đến tận những ngày cuối cùng của cuộc đời.
Một nhà văn nổi tiếng đã từng nói: ”Có sự thành thật, cuộc sống con người sẽ tràn ngập ánh nắng”. Biểu hiện cụ thể của đức tính thành thật là dám nói lên sự thật, không nói những điều dối trá. Làm việc nghiêm túc, nói năng thật thà, đó là phẩm chất đạo đức mà một người muốn đạt được thành công xuất sắc trong sự nghiệp cần phải có.
Người dân cho xây tượng để tưởng nhớ tài đức vẹn toàn của Án Thù. Một vị chính trị gia lớn đã từng nói:”Những người tự cho mình là thông minh thường không có được những kết cục tốt đẹp. Người thông minh nhất trên thế giới là người thật thà nhất. Bởi vì chỉ có những người thành thật mới vượt qua được sự thử thách của lịch sử và thực tiễn”.
Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão
Published :
02:01
Author :
Bùi Quang Hiếu
Dòng đời vẫn cứ hối hả, vội vã chạy gấp gáp như một guồng máy chưa kịp nhấn nút tắt.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão
Để khi rời xa mái ấm êm đềm nhất chúng ta sẽ có thể học cách sống một mình. Thuở bé ta được chở che, bao bọc trong vòng tay cha mẹ, dưới mái ấm hiền hòa. Chúng ta chưa nhìn ra thế giới bên ngoài đang diễn ra như thế nào. Rồi để khi lớn lên, cuống cuồng chia tay người thân đến một chân trời mới.
Nơi đó, yêu thương có, hạnh phúc có, ngọt ngào có nhưng cay đắng, vấp ngã, đau đớn cũng đang giăng mắc đầy rẫy. Vậy hãy học cách quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão ấy đi? Để không phải ngỡ ngàng khi cuộc sống không như mơ.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão
Để khi đêm đông ùa về, ai đó đã bước ra khỏi cuộc đời ta thì vẫn sẽ có thể can đảm bước đi một mình khi trời giá rét đang bủa vây. Hạnh phúc, yêu thương, chia ly, từ biệt, những cái ranh giới ấy mỏng manh lắm, nhạt nhòa lắm. Người đã không còn thương ta nữa rồi, bờ vai lạnh ngắt, nụ hôn ngày hôm qua đắng chát trên môi quyện trong làn nước mắt rơi cho kí ức cũ.
Thôi thì điều đã cũ, người đã xa, tình đã nguội, chớ nên ôm lấy vào mình đau đớn ấy mà tổn thương hiện tại. Chấp nhận điều nhẫn tâm đó, tình cảm sẽ lớn lên vì đau đớn ta phải chịu có lúc khiến trái tim bớt dại khờ hơn. Đừng sợ tổn thương thêm lần nữa, đừng để tâm hồn chai lì, hãy cứ mở lòng yêu đi, dù biết rằng chông gai còn nhiều. Quẳng mình vào chốn tình ái không mấy an toàn ấy để tìm kiếm hạnh phúc thực sự!
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão
Để khi thành công chỉ mới lấp ló ở nơi xa đã vội vàng bị đóng chặt lại cũng vẫn vững tin vào chính bản thân mình. Thành công đến không hề dễ dàng, có khi phải đánh đổi rất nhiều thứ mới có được. Những thứ ta đã đánh đổi liệu rằng có giá trị như cái đích cuối cùng đó không?
Có lẽ điều này cũng không còn quan trọng nữa vì không phải thứ gì cũng mang trong mình một giá trị có thể quy đổi. Con đường phía trước chúng ta đi sẽ nhiều chông gai, trắc trở nhưng nếu không thử đặt chân lên đó một lần thì sao có thể cảm nhận được mùi vị thành công. Hãy cứ mạnh dạn bước đi, sẽ vất vả, cay đắng lắm đấy nhưng chỉ có thế ta mới thấy cuộc đời đáng phải sống và trân trọng.
Cuộc đời phía trước mà chúng ta phải đi còn nhiều thử thách, gian nan. Hãy can đảm quẳng mình vào chốn thị phi, không mấy êm ả ấy để thấy được giá trị cuộc sống chỉ dừng lại khi không dám đối mặt với thực tại.
Read More ->>
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão
Để khi rời xa mái ấm êm đềm nhất chúng ta sẽ có thể học cách sống một mình. Thuở bé ta được chở che, bao bọc trong vòng tay cha mẹ, dưới mái ấm hiền hòa. Chúng ta chưa nhìn ra thế giới bên ngoài đang diễn ra như thế nào. Rồi để khi lớn lên, cuống cuồng chia tay người thân đến một chân trời mới.
Nơi đó, yêu thương có, hạnh phúc có, ngọt ngào có nhưng cay đắng, vấp ngã, đau đớn cũng đang giăng mắc đầy rẫy. Vậy hãy học cách quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão ấy đi? Để không phải ngỡ ngàng khi cuộc sống không như mơ.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão
Để khi đêm đông ùa về, ai đó đã bước ra khỏi cuộc đời ta thì vẫn sẽ có thể can đảm bước đi một mình khi trời giá rét đang bủa vây. Hạnh phúc, yêu thương, chia ly, từ biệt, những cái ranh giới ấy mỏng manh lắm, nhạt nhòa lắm. Người đã không còn thương ta nữa rồi, bờ vai lạnh ngắt, nụ hôn ngày hôm qua đắng chát trên môi quyện trong làn nước mắt rơi cho kí ức cũ.
Thôi thì điều đã cũ, người đã xa, tình đã nguội, chớ nên ôm lấy vào mình đau đớn ấy mà tổn thương hiện tại. Chấp nhận điều nhẫn tâm đó, tình cảm sẽ lớn lên vì đau đớn ta phải chịu có lúc khiến trái tim bớt dại khờ hơn. Đừng sợ tổn thương thêm lần nữa, đừng để tâm hồn chai lì, hãy cứ mở lòng yêu đi, dù biết rằng chông gai còn nhiều. Quẳng mình vào chốn tình ái không mấy an toàn ấy để tìm kiếm hạnh phúc thực sự!
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão
Để khi thành công chỉ mới lấp ló ở nơi xa đã vội vàng bị đóng chặt lại cũng vẫn vững tin vào chính bản thân mình. Thành công đến không hề dễ dàng, có khi phải đánh đổi rất nhiều thứ mới có được. Những thứ ta đã đánh đổi liệu rằng có giá trị như cái đích cuối cùng đó không?
Có lẽ điều này cũng không còn quan trọng nữa vì không phải thứ gì cũng mang trong mình một giá trị có thể quy đổi. Con đường phía trước chúng ta đi sẽ nhiều chông gai, trắc trở nhưng nếu không thử đặt chân lên đó một lần thì sao có thể cảm nhận được mùi vị thành công. Hãy cứ mạnh dạn bước đi, sẽ vất vả, cay đắng lắm đấy nhưng chỉ có thế ta mới thấy cuộc đời đáng phải sống và trân trọng.
Cuộc đời phía trước mà chúng ta phải đi còn nhiều thử thách, gian nan. Hãy can đảm quẳng mình vào chốn thị phi, không mấy êm ả ấy để thấy được giá trị cuộc sống chỉ dừng lại khi không dám đối mặt với thực tại.
Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014
BÍ QUYẾT SỐNG ĐƠN GIẢN
Published :
05:23
Author :
Bùi Quang Hiếu
BÍ QUYẾT SỐNG ĐƠN GIẢN
Cuộc sống thật ra rất đơn giản, nhưng chúng ta có xu hướng phức tạp hóa mọi thứ. Dưới đây là vài cách nhỏ để bạn giảm bớt đi phức tạp trong cuộc sống của mình:
1. Rút Kinh Nghiệm Chứ Đừng Sống Trong Quá Khứ!
Những vấp ngã ngày xưa sẽ giúp bạn trưởng thành hơn, giúp bạn xây dựng một tương lai tốt đẹp. Đừng để quá khứ trở thành nỗi sợ hãi. Đừng để bụng những phiện muộn mà bạn đã trải qua. Thay vào đó, hãy đạp lên quá khứ, hãy biến nó thành những nấc thang kinh nghiệm. Đừng hối hận. Nếu quá khứ bạn tốt đẹp, đó là điều tuyệt vời. Nếu ngược lại, nó là những trải nghiệm quý báu. Thành công không phải ở vị trí mà bạn đang đứng, thành công là bạn đã học hỏi được bao nhiêu và bạn đã đi được bao xa.
2. Tập Trung Vào Những Việc Quan Trọng
Hãy xác định điều gì là thiết yếu nhất đối với bạn. Loại bỏ tất cả những thứ không đáng để quan tâm. Đừng phí thời gian vào những gì vô bổ để rồi phải hối hận.
3. Làm Việc Thông Minh Chứ Đừng Chăm Chỉ
Hoàn thành xong việc khác với hoàn thành đúng việc. Kết quả luôn luôn quan trọng hơn thời gian bạn bỏ ra để hoàn thành công việc nào đó. Dừng lại và tự hỏi bản thân: công việc mình đang làm liệu có đáng để nỗ lực? Liệu nó có đưa mình đến gần mục tiêu mình muốn hay không? Đừng để bị cuốn vào những công việc lặt vặt, thậm chí là nghe có vẻ khẩn cấp. Hãy làm những việc quan trọng nhất.
4. Cho Đi Những Gì Bạn Muốn Nhận
Bạn nhận được những thứ tốt nhất từ mọi người khi bạn cho đi những gì tốt nhất từ bạn, trong mọi tình huống. Hãy tiến hành quy luật vàng này. Nếu bạn muốn ai đó yêu thương bạn, hãy yêu thương họ. Nếu bạn muốn kết bạn, hãy tỏ ra thân thiện. Nếu bạn muốn vật chất, hãy bổ sung giá trị. Đó là sự thật, chỉ đơn giản là thế.
5. Hãy Thôi Lo Chuyện Bao Đồng
Đừng cố gắng làm bạn với tất cả mọi người. Hãy xây dựng mối quan hệ thân tình với một nhóm người. Hãy trở thành mọi thứ với một ai đó. Giúp đỡ hay làm hài lòng thiên hạ là chuyện bất khả thi. Nhưng làm cho một ai đó cười có thể thay đổi cả thế giới, không phải thế giới to lớn ngoài kia, mà là thế giới của họ. Do đó, hạn chế các mối quan hệ lại và hãy là chính bạn.
6. Làm Theo Những Gì Trái Tim Bạn Cho Là Đúng
Hãy thôi làm những việc trái với lương tâm chỉ vì bạn có thế làm. Hãy trở nên trung thực với chính bản thân mình và với mọi người. Đừng gian dối. Hãy tử tế. Làm những việc đúng đắn. Một cách đơn giản nhất để sống. Đức tính chính trực là đức tính quan trọng nhất để thành công. Khi bạn đánh mất đi sự liêm chính của mình, vô tình bạn đã mời gọi những rắc rối đáng kể bước vào cuộc sống của bạn. Hãy đơn giản hóa cuộc sống và hạnh phúc làm theo những gì trái tim bạn cho là đúng.
7. Sống Và Làm Việc Có Tổ Chức
Hãy dọn sạch mọi hỗn độn. Vứt bỏ đi những vật vô ích và sắp xếp những gì còn sót lại. Giữ cho ngôi nhà và nơi làm việc của bạn được gọn gang là việc hoàn toàn cốt yếu. Nếu không gian của bạn bừa bộn, bạn sẽ dễ bị stress và xao nhãng nhiều thứ. Không gian sạch sẽ giống như một bức tranh trắng vậy, bạn có thể vẽ lên đó những nét họa tuyệt vời.
8. Làm Việc Hiệu Quả
Hãy thôi làm việc kém hiệu quả chỉ vì lúc nào bạn cũng hoàn thành công việc theo cách cũ. Nếu bạn cứ tiếp tục như vậy, bạn sẽ chỉ nhận được tiếp những gì ban đang nhận. Nghĩ lại xem, có phải bạn đang sống trong một cuộc sống đầy phức tạp và vô kế hoạch chỉ đơn giản vì bạn lười biếng, không muốn tìm hướng đi mới hay không? Thay vào đó, hãy tổ chức hóa cuộc sống của bạn bằng cách tìm những phương pháp tốt nhất để giải quyết mọi công việc thường lệ. Tập trung hệ thống từng việc tại từng thời điểm (hệ thống hóa công việc dọn dẹp, hệ thống hóa các việc lặt vặt mỗi ngày, hệ thống hóa các công việc giấy tờ, hệ thống hóa chiếc Laptop/PC của bạn…) theo cách hiệu quả và logic. Một khi bạn hài lòng với hệ thống mới của mình, hãy cứ theo đó mà tiến hành.
9. Giã Từ Chủ Nghĩa Hoàn Hảo
Hãy hài lòng với mọi cơ hội mà bạn có, không phải vì cuộc sống này dễ dàng, tuyệt mỹ, hay chính xác với những gì bạn đã đề ra, mà bởi vì bạn đã chọn cách hạnh phúc và biết ơn những điều tốt đẹp bạn đang có. Hãy chấp nhận sự thật rằng cuộc sống này không hề hoàn hảo, con người cũng không hoàn hảo và cả chính bạn cũng vậy, chúng ta đều không hoàn hảo. Chẳng sao cả, vì thực tế cuộc sống chẳng đề cao sự hoàn mỹ. Nó đề cao những người hoàn thành đúng những việc đáng làm. Và cách duy nhất để hoàn thành mục tiêu bạn đề ra là hãy thôi đòi hỏi sự hoàn mỹ.
10. Hãy Làm Lơ Những Kẻ Tiêu Cực
Đừng kết bạn với những người tiêu cực. Hãy kết bạn với những ai khiến bạn tự hào mỗi khi nhắc đến, những người bạn ngưỡng mộ, những người yêu thương và tôn trọng bạn – những người làm cho mỗi ngày của bạn sáng sủa hơn dù chỉ một ít. Đừng tránh xa những kẻ tiêu cực, HÃY TRỐN CHẠY HỌ! Cuộc sống này quá ngắn ngủi, thật uổng phí khi bạn phải quan tâm đến những người đã lấy đi hết niềm vui của bạn.
11. Bớt Quan Tâm Đến Những Gì Mà Mọi Người Nghĩ Về Bạn
Nếu bạn muốn tự do, đơn giản thôi, hãy thôi để ý đến dư luận. Thỉnh thoảng bạn nên ra ngoài đi đâu đó đi, hít thở chút không khí, và tự nhủ với bạn thân : Tôi là ai và tôi muốn trở thành ai? Tốt nhất, hãy làm theo trái tim mình. Đánh liều. Đừng ở mãi trong vùng an toàn với những sự lựa chọn dễ dàng chỉ vì bạn sợ sẽ đối mặt với dư luận, với những hậu quả được họ báo trước. Nếu bạn tiếp tục quan tâm đến những gì thiên hạ nghĩ về bạn, bạn sẽ chẳng thu được thành tích gì lớn lao. Đừng để những tâm trí hèn mọn thuyết phục bạn rằng :” Ôi, mày trèo cao quá con à!”. Thử nhìn lại xem, họ chẳng làm được gì to tát cả.
Read More ->>
Cuộc sống thật ra rất đơn giản, nhưng chúng ta có xu hướng phức tạp hóa mọi thứ. Dưới đây là vài cách nhỏ để bạn giảm bớt đi phức tạp trong cuộc sống của mình:
1. Rút Kinh Nghiệm Chứ Đừng Sống Trong Quá Khứ!
Những vấp ngã ngày xưa sẽ giúp bạn trưởng thành hơn, giúp bạn xây dựng một tương lai tốt đẹp. Đừng để quá khứ trở thành nỗi sợ hãi. Đừng để bụng những phiện muộn mà bạn đã trải qua. Thay vào đó, hãy đạp lên quá khứ, hãy biến nó thành những nấc thang kinh nghiệm. Đừng hối hận. Nếu quá khứ bạn tốt đẹp, đó là điều tuyệt vời. Nếu ngược lại, nó là những trải nghiệm quý báu. Thành công không phải ở vị trí mà bạn đang đứng, thành công là bạn đã học hỏi được bao nhiêu và bạn đã đi được bao xa.
2. Tập Trung Vào Những Việc Quan Trọng
Hãy xác định điều gì là thiết yếu nhất đối với bạn. Loại bỏ tất cả những thứ không đáng để quan tâm. Đừng phí thời gian vào những gì vô bổ để rồi phải hối hận.
3. Làm Việc Thông Minh Chứ Đừng Chăm Chỉ
Hoàn thành xong việc khác với hoàn thành đúng việc. Kết quả luôn luôn quan trọng hơn thời gian bạn bỏ ra để hoàn thành công việc nào đó. Dừng lại và tự hỏi bản thân: công việc mình đang làm liệu có đáng để nỗ lực? Liệu nó có đưa mình đến gần mục tiêu mình muốn hay không? Đừng để bị cuốn vào những công việc lặt vặt, thậm chí là nghe có vẻ khẩn cấp. Hãy làm những việc quan trọng nhất.
4. Cho Đi Những Gì Bạn Muốn Nhận
Bạn nhận được những thứ tốt nhất từ mọi người khi bạn cho đi những gì tốt nhất từ bạn, trong mọi tình huống. Hãy tiến hành quy luật vàng này. Nếu bạn muốn ai đó yêu thương bạn, hãy yêu thương họ. Nếu bạn muốn kết bạn, hãy tỏ ra thân thiện. Nếu bạn muốn vật chất, hãy bổ sung giá trị. Đó là sự thật, chỉ đơn giản là thế.
5. Hãy Thôi Lo Chuyện Bao Đồng
Đừng cố gắng làm bạn với tất cả mọi người. Hãy xây dựng mối quan hệ thân tình với một nhóm người. Hãy trở thành mọi thứ với một ai đó. Giúp đỡ hay làm hài lòng thiên hạ là chuyện bất khả thi. Nhưng làm cho một ai đó cười có thể thay đổi cả thế giới, không phải thế giới to lớn ngoài kia, mà là thế giới của họ. Do đó, hạn chế các mối quan hệ lại và hãy là chính bạn.
6. Làm Theo Những Gì Trái Tim Bạn Cho Là Đúng
Hãy thôi làm những việc trái với lương tâm chỉ vì bạn có thế làm. Hãy trở nên trung thực với chính bản thân mình và với mọi người. Đừng gian dối. Hãy tử tế. Làm những việc đúng đắn. Một cách đơn giản nhất để sống. Đức tính chính trực là đức tính quan trọng nhất để thành công. Khi bạn đánh mất đi sự liêm chính của mình, vô tình bạn đã mời gọi những rắc rối đáng kể bước vào cuộc sống của bạn. Hãy đơn giản hóa cuộc sống và hạnh phúc làm theo những gì trái tim bạn cho là đúng.
7. Sống Và Làm Việc Có Tổ Chức
Hãy dọn sạch mọi hỗn độn. Vứt bỏ đi những vật vô ích và sắp xếp những gì còn sót lại. Giữ cho ngôi nhà và nơi làm việc của bạn được gọn gang là việc hoàn toàn cốt yếu. Nếu không gian của bạn bừa bộn, bạn sẽ dễ bị stress và xao nhãng nhiều thứ. Không gian sạch sẽ giống như một bức tranh trắng vậy, bạn có thể vẽ lên đó những nét họa tuyệt vời.
8. Làm Việc Hiệu Quả
Hãy thôi làm việc kém hiệu quả chỉ vì lúc nào bạn cũng hoàn thành công việc theo cách cũ. Nếu bạn cứ tiếp tục như vậy, bạn sẽ chỉ nhận được tiếp những gì ban đang nhận. Nghĩ lại xem, có phải bạn đang sống trong một cuộc sống đầy phức tạp và vô kế hoạch chỉ đơn giản vì bạn lười biếng, không muốn tìm hướng đi mới hay không? Thay vào đó, hãy tổ chức hóa cuộc sống của bạn bằng cách tìm những phương pháp tốt nhất để giải quyết mọi công việc thường lệ. Tập trung hệ thống từng việc tại từng thời điểm (hệ thống hóa công việc dọn dẹp, hệ thống hóa các việc lặt vặt mỗi ngày, hệ thống hóa các công việc giấy tờ, hệ thống hóa chiếc Laptop/PC của bạn…) theo cách hiệu quả và logic. Một khi bạn hài lòng với hệ thống mới của mình, hãy cứ theo đó mà tiến hành.
9. Giã Từ Chủ Nghĩa Hoàn Hảo
Hãy hài lòng với mọi cơ hội mà bạn có, không phải vì cuộc sống này dễ dàng, tuyệt mỹ, hay chính xác với những gì bạn đã đề ra, mà bởi vì bạn đã chọn cách hạnh phúc và biết ơn những điều tốt đẹp bạn đang có. Hãy chấp nhận sự thật rằng cuộc sống này không hề hoàn hảo, con người cũng không hoàn hảo và cả chính bạn cũng vậy, chúng ta đều không hoàn hảo. Chẳng sao cả, vì thực tế cuộc sống chẳng đề cao sự hoàn mỹ. Nó đề cao những người hoàn thành đúng những việc đáng làm. Và cách duy nhất để hoàn thành mục tiêu bạn đề ra là hãy thôi đòi hỏi sự hoàn mỹ.
10. Hãy Làm Lơ Những Kẻ Tiêu Cực
Đừng kết bạn với những người tiêu cực. Hãy kết bạn với những ai khiến bạn tự hào mỗi khi nhắc đến, những người bạn ngưỡng mộ, những người yêu thương và tôn trọng bạn – những người làm cho mỗi ngày của bạn sáng sủa hơn dù chỉ một ít. Đừng tránh xa những kẻ tiêu cực, HÃY TRỐN CHẠY HỌ! Cuộc sống này quá ngắn ngủi, thật uổng phí khi bạn phải quan tâm đến những người đã lấy đi hết niềm vui của bạn.
11. Bớt Quan Tâm Đến Những Gì Mà Mọi Người Nghĩ Về Bạn
Nếu bạn muốn tự do, đơn giản thôi, hãy thôi để ý đến dư luận. Thỉnh thoảng bạn nên ra ngoài đi đâu đó đi, hít thở chút không khí, và tự nhủ với bạn thân : Tôi là ai và tôi muốn trở thành ai? Tốt nhất, hãy làm theo trái tim mình. Đánh liều. Đừng ở mãi trong vùng an toàn với những sự lựa chọn dễ dàng chỉ vì bạn sợ sẽ đối mặt với dư luận, với những hậu quả được họ báo trước. Nếu bạn tiếp tục quan tâm đến những gì thiên hạ nghĩ về bạn, bạn sẽ chẳng thu được thành tích gì lớn lao. Đừng để những tâm trí hèn mọn thuyết phục bạn rằng :” Ôi, mày trèo cao quá con à!”. Thử nhìn lại xem, họ chẳng làm được gì to tát cả.
Giấc mơ chệch hướng không có nghĩa là đã tới đường cùng
Published :
04:33
Author :
Bùi Quang Hiếu
Nếu chỉ vì giấc mơ của bạn đi chệch hướng thì không có nghĩa là bạn đã tới bước đường cùng. Câu chuyện về những doanh nhân triệu phú dưới đây đã chỉ ra rằng, nếu bạn sẵn lòng làm việc chăm chỉ và hành động, không có gì là không thể.
1. Haruhisa Okamura, người sáng lập kiêm CEO của Adways
Ông là ai: Người sáng lập và CEO của một trong những công ty công nghệ lớn nhất Nhật Bản. Công ty tập trung vào lĩnh vực quảng cáo trực tuyến với doanh thu kỷ lục hơn 221 triệu đô la năm 2013.
Bài học rút ra: Đừng để việc thiếu học hành làm bạn chậm lại hay quyết định những khả năng có thể có của bạn trong kinh doanh hay cuộc sống.
Câu chuyện: Okamura bỏ học năm 16 tuổi để làm nhân viên bán hàng. Năm 2000, với sự cố Internet toàn cầu, Okamura trở nên có hứng thú với các công ty công nghệ và việc chào bán cổ phiếu lần đầu ra công chúng của họ.
Tháng 2/2001, ông thành lập Adways chỉ với 10 ngàn đô la. Mặc dù ông đã để mất 5 ngàn đô la trong số đó cho nỗ lực phát triển phần mềm email marketing, nhưng ông vẫn kiên trì. Với việc trao vốn chủ sở hữu cổ phần khôn ngoan, ông đã tuyển được kỹ sư tài năng Sanki Nishiguchi làm giám đốc công nghệ của công ty.
Khởi đầu với mô hình liên kết, Adways đã tăng trưởng nhanh chóng, nhất là sau khi chuyển hướng sự tập trung sang công nghệ di động. Năm 2006, công ty đã ra mắt công chúng. Khi đó, Okamura chỉ mới 25 tuổi. Hiện giờ, công ty đã có các văn phòng ở khắp thế giới.
2. Josie Natori, người sáng lập kiêm CEO của công ty Natori
Bà là ai: Người sáng lập kiêm CEO của công ty sản xuất đồ ngủ cao cấp dành cho nữ giới, hiện giờ công ty đã mở rộng hoạt động sang các lĩnh vực như nước hoa, kính mắt và trang trí nhà cửa. Năm 2011, công ty đạt doanh số bán lẻ kỷ lục 150 triệu đô la.
Bài học rút ra: Là một người nhập cư (hoặc phải trải qua một số khó khăn để gia nhập) không phải là rào cản thành công.
Câu chuyện: Natori chuyển từ Philippines sang sống ở Mỹ năm 1964 để học cao đẳng ở New York. Bà đã thấy đất nước này khác 180 độ về mọi mặt - thời tiết, thức ăn và thậm chí sự hài hước cũng là một cú sốc văn hóa với bà. Mặc dù nhớ nhà, nhưng bà đã hoàn thành tấm bằng kinh tế. Bà chuyển tới làm ở Merrill Lynch năm 1971, nhưng cảm thấy tiếng gọi của nghề kinh doanh và mong chờ tạo lập công ty của riêng mình.
Năm 1974, sau khi trở thành công dân Mỹ, Natori và chồng đã khám phá ra những cách khác nhau để theo đuổi mong muốn của mình. Cơ hội tới với bà năm 1977, khi bà giới thiệu một chiếc áo ngủ mà bà thiết kế cho một khách mua ở Bloomingdales và đã tận dụng cơ hội đó để trở thành một nhà thiết kế.
Natori tiếp tục phát triển công ty lên quy mô 400 nhân viên và gần đây đã cho ra mắt các dòng sản phẩm giá rẻ cho Target.
3. Heidi Ganahl, người sáng lập Camp Bow Wow, kiêm diễn giả tạo động lực
Bà là ai: Người sáng lập nên chuỗi cơ sở chăm sóc chó Camp Bow Wow và là một diễn giả tạo động lực có uy tín.
Bài học rút ra: Nếu chỉ vì giấc mơ của bạn đi chệch hướng thì không có nghĩa là bạn đã tới bước đường cùng.
Câu chuyện: Ganahl và chồng là Bion Flammang có ý tưởng mở một công ty chăm sóc chó sau khi vất vả tìm chỗ chăm sóc những con chó của họ khi đi du lịch. Năm 1994, thảm kịch ập đến, Flammang đã qua đời trong một vụ rơi máy bay. Mặc dù giấc mơ phải tạm gác lại trong vài năm vì Ganahl phải điều chỉnh cuộc sống của một người mẹ đơn thân, nhưng bà không bao giờ từ bỏ.
Tháng 12/2000, Ganahl đã biến niềm đam mê suốt đời đối với những chú chó thành cơ sở Camp Bow Wow đầu tiên ở Denver. Khi cơ sở thứ hai được mở năm 2002, một khách hàng đã gợi ý bà nên cân nhắc việc nhượng quyền. Sau khi được giới thiệu trên mạng AOL, việc nhượng quyền đã cất cánh. Các cơ sở nhượng quyền của Heidi giờ đã có mặt trên khắp nước Mỹ và Canada, và công ty giờ có giá trị hơn 80 triệu đô la.
Bạn có một ý tưởng tuyệt vời của riêng mình? Câu chuyện của các doanh nhân triệu phú Okamura, Natori và Ganahl đã dạy chúng ta, nếu bạn sẵn lòng làm việc chăm chỉ và hành động, không có gì là không thể.
(Dịch từ Entrepreneur)
Read More ->>
1. Haruhisa Okamura, người sáng lập kiêm CEO của Adways
Ông là ai: Người sáng lập và CEO của một trong những công ty công nghệ lớn nhất Nhật Bản. Công ty tập trung vào lĩnh vực quảng cáo trực tuyến với doanh thu kỷ lục hơn 221 triệu đô la năm 2013.
Bài học rút ra: Đừng để việc thiếu học hành làm bạn chậm lại hay quyết định những khả năng có thể có của bạn trong kinh doanh hay cuộc sống.
Câu chuyện: Okamura bỏ học năm 16 tuổi để làm nhân viên bán hàng. Năm 2000, với sự cố Internet toàn cầu, Okamura trở nên có hứng thú với các công ty công nghệ và việc chào bán cổ phiếu lần đầu ra công chúng của họ.
Tháng 2/2001, ông thành lập Adways chỉ với 10 ngàn đô la. Mặc dù ông đã để mất 5 ngàn đô la trong số đó cho nỗ lực phát triển phần mềm email marketing, nhưng ông vẫn kiên trì. Với việc trao vốn chủ sở hữu cổ phần khôn ngoan, ông đã tuyển được kỹ sư tài năng Sanki Nishiguchi làm giám đốc công nghệ của công ty.
Khởi đầu với mô hình liên kết, Adways đã tăng trưởng nhanh chóng, nhất là sau khi chuyển hướng sự tập trung sang công nghệ di động. Năm 2006, công ty đã ra mắt công chúng. Khi đó, Okamura chỉ mới 25 tuổi. Hiện giờ, công ty đã có các văn phòng ở khắp thế giới.
2. Josie Natori, người sáng lập kiêm CEO của công ty Natori
Bà là ai: Người sáng lập kiêm CEO của công ty sản xuất đồ ngủ cao cấp dành cho nữ giới, hiện giờ công ty đã mở rộng hoạt động sang các lĩnh vực như nước hoa, kính mắt và trang trí nhà cửa. Năm 2011, công ty đạt doanh số bán lẻ kỷ lục 150 triệu đô la.
Bài học rút ra: Là một người nhập cư (hoặc phải trải qua một số khó khăn để gia nhập) không phải là rào cản thành công.
Câu chuyện: Natori chuyển từ Philippines sang sống ở Mỹ năm 1964 để học cao đẳng ở New York. Bà đã thấy đất nước này khác 180 độ về mọi mặt - thời tiết, thức ăn và thậm chí sự hài hước cũng là một cú sốc văn hóa với bà. Mặc dù nhớ nhà, nhưng bà đã hoàn thành tấm bằng kinh tế. Bà chuyển tới làm ở Merrill Lynch năm 1971, nhưng cảm thấy tiếng gọi của nghề kinh doanh và mong chờ tạo lập công ty của riêng mình.
Năm 1974, sau khi trở thành công dân Mỹ, Natori và chồng đã khám phá ra những cách khác nhau để theo đuổi mong muốn của mình. Cơ hội tới với bà năm 1977, khi bà giới thiệu một chiếc áo ngủ mà bà thiết kế cho một khách mua ở Bloomingdales và đã tận dụng cơ hội đó để trở thành một nhà thiết kế.
Natori tiếp tục phát triển công ty lên quy mô 400 nhân viên và gần đây đã cho ra mắt các dòng sản phẩm giá rẻ cho Target.
3. Heidi Ganahl, người sáng lập Camp Bow Wow, kiêm diễn giả tạo động lực
Bà là ai: Người sáng lập nên chuỗi cơ sở chăm sóc chó Camp Bow Wow và là một diễn giả tạo động lực có uy tín.
Bài học rút ra: Nếu chỉ vì giấc mơ của bạn đi chệch hướng thì không có nghĩa là bạn đã tới bước đường cùng.
Câu chuyện: Ganahl và chồng là Bion Flammang có ý tưởng mở một công ty chăm sóc chó sau khi vất vả tìm chỗ chăm sóc những con chó của họ khi đi du lịch. Năm 1994, thảm kịch ập đến, Flammang đã qua đời trong một vụ rơi máy bay. Mặc dù giấc mơ phải tạm gác lại trong vài năm vì Ganahl phải điều chỉnh cuộc sống của một người mẹ đơn thân, nhưng bà không bao giờ từ bỏ.
Tháng 12/2000, Ganahl đã biến niềm đam mê suốt đời đối với những chú chó thành cơ sở Camp Bow Wow đầu tiên ở Denver. Khi cơ sở thứ hai được mở năm 2002, một khách hàng đã gợi ý bà nên cân nhắc việc nhượng quyền. Sau khi được giới thiệu trên mạng AOL, việc nhượng quyền đã cất cánh. Các cơ sở nhượng quyền của Heidi giờ đã có mặt trên khắp nước Mỹ và Canada, và công ty giờ có giá trị hơn 80 triệu đô la.
Bạn có một ý tưởng tuyệt vời của riêng mình? Câu chuyện của các doanh nhân triệu phú Okamura, Natori và Ganahl đã dạy chúng ta, nếu bạn sẵn lòng làm việc chăm chỉ và hành động, không có gì là không thể.
(Dịch từ Entrepreneur)
Không gì có thể thay thế được lòng quyết tâm
Published :
04:31
Author :
Bùi Quang Hiếu
Dù bạn có chọn ngành nghề nào đi chăng nữa, chỉ cần bạn quyết tâm, kiên trì, bền bỉ theo đuổi niềm đam mê thì chắc chắn bạn sẽ chinh phục được đỉnh cao thành công. “Hầu hết mọi thứ quan trọng trên đời đều được tạo ra bởi những người không ngừng cố gắng, cả trong những lúc tưởng chừng như vô vọng” - Dale Carnegie.
Read More ->>
Charles Goodyear - Câu chuyện về lòng quyết tâm
Nhân loại phải cảm ơn Charles Goodyear vì nhờ phát minh của ông mà ngày nay chúng ta biết đến những chiếc bánh xe cao su bền chắc. Cuộc đời Charles Goodyear là một câu chuyện đáng ngưỡng mộ về lòng quyết tâm.
Ban đầu, khi phát hiện tính năng chống thấm của cao su, tức có thể dùng để sản xuất giày, phao cứu hộ hay các sản phẩm chống thấm khác, các doanh nhân châu Âu đã đổ rất nhiều tiền đầu tư vào đó - cho tới khi thời tiết trở nóng, cao su mềm ra, chảy nhão và không thể định dạng được. “Cơn sốt cao su” những năm 1830 kết thúc cũng nhanh như khi bắt đầu. Vô số những công ty sản xuất cao su rơi vào cảnh phá sản; các nhà đầu tư mất trắng hàng triệu đô la. Và họ kết luận: cao su là một vật chất vô dụng.
Nhưng Goodyear lại không nghĩ như thế. Vốn là một thợ hàn lành nghề và ham mê sáng chế, ông lấy làm thắc mắc vì sao người ta không thể đổ khuôn để chống tác dụng nhiệt và cố định hình dạng các sản phẩm bằng cao su. Năm 1834, Charles Goodyear bắt đầu một cuộc nghiên cứu kéo dài suốt cả cuộc đời còn lại của ông. Ông dốc từng đồng xu mình có được để tiến hành vô số thử nghiệm và thất bại. Rơi vào cảnh túng quẫn, ông đã bán tất cả đồ đạc trong nhà để có tiền thực hiện tiếp những cuộc thử nghiệm luôn ám ảnh đầu óc ông. Và khi không còn gì để bán, ông vay mượn ở nhiều nơi và đã ngồi tù không biết ao nhiêu lần vì không trả được nợ. Nhưng Goodyear chưa bao giờ từ bỏ mục đích của mình.
Và rồi mùa đông năm 1839, ông đã tìm được quy trình hoàn chỉnh. Khi trộn cao su nguyên chất với chì trắng và lưu huỳnh, ông phát hiện ra rằng lưu huỳnh có thể làm cho cao su giữ được hình dạng cố định, thậm chí ngay cả khi đem đi đốt ở nhiệt độ cao. Phát minh của ông chính là “quy trình lưu hóa cao su” - nền tảng cho ngành công nghiệp cao su hiện đại sau đó.
Thế nhưng danh tiếng và vận may vẫn cứ lẩn tránh Goodyear. Nhiều năm sau đó, ông giam mình trong phòng thí nghiệm để tiếp tục nghiên cứu nhằm hoàn thiện quy trình này. Tuy vậy, ông chẳng được yên khi không ngừng bị dính vào những vụ kiện cáo bởi những kẻ mạo danh vốn cho rằng chính họ mới là người phát hiện ra hỗn hợp cao su và lưu huỳnh. Ông và gia đình thường xuyên phải đối mặt với những khó khăn về tài chính cho đến khi ông qua đời vào năm 1860. Rồi 5 năm sau, tấm bằng sáng chế mà ông đấu tranh hết sức vất vả mơmí có được bị hết hạn, và phát hiện của ông đã thuộc về công chúng kể từ đó.
Năm 1898, Frank và Charles Seiberling thành lập một công ty sản xuất cao su ở Akron, Ohio, lấy tên là Công ty cao su và lốp xe Goodyear để tưởng nhớ người có công phát hiện kỹ thuật chế biến này. Họ dùng khám phá của ông để sản xuất lốp xe đạp và cung cấp lốp xe cho ngành công nghiệp ô tô vừa mới hình thành và đang phát triển mạnh lúc bấy giờ.
Luật “một thập kỷ”
Trong tác phẩm Noble Obsession (Nỗi ám ảnh cao quý), Charles Slack đã viết: “Điều dễ thấy nhất trong cuộc đời Charles Goodyear chính là sự sáng suốt của ông khi xác định mục tiêu. Ông chưa bao giờ tỏ ra do dự, chưa một lần thật sự nghĩ đến việc bỏ cuộc. Càng gặp khó khăn, ông càng mạnh mẽ hơn. Càng rơi vào tình cảnh nghèo khó, ông càng bền bỉ đương đầu với nó”.
Không gì có thể khiến ta quyết tâm vươn đến đỉnh cao hơn là vạch ra một mục tiêu rõ ràng. Thật đáng buồn khi có những người mỗi sáng thức dậy đi làm rồi đến chiều tối lê tấm thân về nhà mà không hề đặt ra cho mình bất kỳ mục tiêu nào trong cuộc sống, không hề có quyết tâm làm hết sức mình. Họ không khác gì một bánh răng trong guồng máy, có thể dễ dàng bị thay thế bởi một bánh răng khác mà không để lại dấu vết gì. Nếu một người tin vào sứ mệnh bản thân, tâm trạng thờ ơ sẽ được thay thế bằng lòng quyết tâm và sự bền bỉ theo đuổi sứ mệnh ấy đến cùng.
Peter Doskoch đã giới thiệu một quy luật mà các nhà chuyên môn gọi là “luật một thập kỷ”. Theo quy luật này, phải tốn ít nhất một thập kỷ không ngừng chăm chỉ làm việc hoặc luyện tập thì con người mới có thể thành công trong hầu hết mọi nỗ lực, từ quản lý một cửa hàng bán ổ cứng máy tính cho tới việc viết kịch bản phim truyền hình. Ông cho rằng, lòng quyết tâm và khả năng kiên trì vượt qua mọi thử thách là thành phần quan trọng trong những thành công vang dội.
Bản thân Charles Goodyear không hề xin phép ai và cũng không cần ai yêu cầu trước khi giải quyết vấn đề đông cứng cao su. Tự bản thân ông, chứ không phải ai khác có thể “bắt” ông làm việc đó vì ông xem mục tiêu ấy là ước mơ và sứ mệnh mình cần phải hoàn thành. Chỉ có bản thân bạn mới là người cho phép mình quyết tâm theo đuổi ước mơ và mục tiêu đến cùng để thành công.
Theo "PQ - Chỉ số đam mê"
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Popular Posts
-
Một sensei người Nhật có nói: “Việc quan trọng nhất khi tấn công 1001 lần Osoto Gari là đánh được người ta té ở lần thứ 1001 chứ không phải ...
-
Ai đó đã từng nói rằng: cuộc đời là những chuyến đi. Và trên nẻo đường vạn dặm ấy, bạn gặp đủ ngọt bùi, cay đắng của đời người. Có hay không...
-
9. Đừng bao giờ giao bí mật của bạn cho một ai, bởi vì, tự bạn còn không giữ được thì còn trông mong vào ai kia chứ? 10. Giống như hoa dạ...
-
BÍ QUYẾT SỐNG ĐƠN GIẢN Cuộc sống thật ra rất đơn giản, nhưng chúng ta có xu hướng phức tạp hóa mọi thứ. Dưới đây là vài cách nhỏ để bạn gi...
-
Dòng đời vẫn cứ hối hả, vội vã chạy gấp gáp như một guồng máy chưa kịp nhấn nút tắt. Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão Để k...
-
Các thế võ đánh dưới đất trong Judo là những đòn vật, níu khóa. Những thế võ này đi đôi với những thế võ đứng, Judoka giỏi là người nhuần nh...